Search

Content

Lặng yên đếm cảm xúc.

Lặng yên đếm cảm xúc.

Ly cà phê nhỏ từng giọt, một tách đen không đường cho tâm hồn và một nụ cười cho chị bạn mới quen. Ngồi nhìn qua đám đinh lăng xum xêu trong quán cà phê, ngoài đường đêm nay nhộn nhịp và đầy màu sắc, đâu đó tiếng nhạc du dương của bài cơn gió lạ. Quán cà phê bỗng chốc nhẹ nhàng đến lạ.



“Lặng yên căn gác, lặng yên vầng trăng. Lăng yên thơm ngát môi hồng thật trong sáng. Ánh mắt bên ô cửa sổ, cứ thao thức mong chờ. Cơn gió lạ…”


Tôi không thao thức, nhưng tôi đang mong chờ, mong chờ một cái gì đó mờ ảo. Tôi quen chị cũng tình cờ như một giấc mơ. Tôi cảm nhận được cái gì đó rất gần, rất quen thuộc, như hai tâm hồn đồng điệu tìm ra nhau và chia sẻ nhau những gì chân thành nhất. Chị bảo chị dễ gần và tôi bảo chị dễ thương. Tôi cảm nhận được vẻ đẹp từ tâm hồn chị dù chưa một lần gặp mặt. Chị bảo tôi là người sống tình cảm, chị cảm nhận được qua những dòng cảm xúc của tôi, cảm xúc thực không bao giờ giả tạo.
Chị là người thích viết, và tôi cũng thế. Tôi thích viết những mảng cảm xúc mang hơi thở của kí ức và chị thích điều đó, bởi vì kí ức là những cảm xúc từ tâm hồn. Đơn giản như một cốc cà phê sữa, tôi quý chị, đơn giản như một chiếc lá nhỏ bên đường, chị cũng quý tôi.
Chị cho tôi cảm xúc và tôi tặng chị một bài thơ…



Ta gửi cho em chút nắng hồng
Cơn mưa bất chợt cuối chiều đông
Lặng yên căn gác hồn Quỷ nhỏ
Mưa về gió khẽ thoáng mênh mông.

Những cơn gió hôm nay nhẹ nhẹ tâng. Nắng lên, tôi đã cảm được chút nắng hồng, có lẽ nắng từ phương trời xa xôi nào đó. Có lẽ chỉ đã gởi cho tôi, gởi bằng cái gì đó vô hình giữa hai tâm hồn đồng điệu. Tâm hồn tôi có nắng mỗi khi cơn mưa bất chợt khiến lòng ai se lạnh, tâm hồn tôi là một căn gác mênh mông, trong căn gác lại có cả mưa và gió.






Chị nói, chị gởi cho em chút lặng yên để đếm cảm xúc. Đôi khi một chút tĩnh cho tâm hồn mới làm cho cảm xúc thăng hoa.


Tôi trò chuyện với chị nhiều, không phải những khúc bông phèn nhạt nhẽo, không phải những giờ buôn dưa dài lê thê. Tôi nhận từ chị nhiều chia sẻ và sự quan tâm, đã lâu rồi tôi mới có lại cảm xúc ấy. Đôi khi tự ngẫm, mình có nên quá quan trọng một mối quan hệ ảo. Không, trong ảo có thực và trong thực cũng thế, chỉ là mình có biết tìm được niềm vui từ những điều tưởng chừng như ảo, lúc đó sẽ thực và sẽ thực như chính tâm hồn.
cơn gió lạ.

Ktanghia

Behind The Web

Something