Search

Content

Chiếc lá vàng chớm đông.



Hôm qua đạp xe dạo trên đường, cảm xúc dạt dào đến lạ, những cây bàng ven đường nay đã khoác lên mình chiếc áo mới, xanh tươi và đầy sức sống. Gió lạnh luồn qua mớ tóc rối bù, luồn qua chiếc áo len từ mùa đông năm ngoái, gió lạnh như mân mê da thịt và làm môi ai tím tái nhưng vẫn cười sảng khoái. Gió lạnh... lạnh thật, vậy là đông đã về rồi đấy nhỉ.


Chiếc lá vàng chớm đông.
Đông, đông mang tất cả những kỉ niệm cuối thu đi về nơi xa lắm, những buổi chiều lang thang nghe gió thu về, những đêm khắc khoải nhớ gì như nhớ người yêu, những buổi sáng bất chợt cho tâm hồn người biết bao điều thú vị. Thu, thu luôn đẹp đến nhẹ nhàng và hầu như ai cũng yêu thu. Mùa thu đẹp dịu dàng khiến bất kì ai cũng phải nao lòng, ai bảo cảm xúc con người dễ chùng xuống trước những điều giản đơn nhưng đầy cảm xúc.
Đông mang hết những lá bàng khô đi theo gió, có phải những lá bàng khô chính là những kỉ niệm một thời của cậu học trò tinh nghịch. Có phải những dòng thư viết vội và những áng thơ miên man trên lá bàng khô là tấm chân tình gởi cho cô bạn khóa chiều, lá bàng là cả trời kỉ niệm, lá bàng không phải là thu đó sao. Cậu học trò bé nhỏ ngây ngô với tâm hồn thi sĩ, cậu tin vào những cảm xúc từ tâm hồn,   những câu chữ từ con tim có thể gởi theo lá bàng khô đi vào trong tim của người cậu thầm thương trộm nhớ. 
Những chiếc lá vàng gởi theo nỗi nhớ
Gởi cả tâm hồn chàng thi sĩ ngây ngô
Gói tình em trong những chiếc lá khô
Cất vào tim anh tấm chân tình sâu thẳm
                                 (kt)
Đông, đông để lại cho lòng người chút gì đó tịch liêu, cô quạnh. Có phải bởi vì đông mang cái giá lạnh cho tâm hồn, những tâm hồn thường tìm đến nhau trong những ngày đông lạnh giá, hy vọng tâm hồn sẽ sưởi ấm trái tim. Nhưng đông đến, đông mang đi hết tất cả những chiếc lá đang theo gió, lá bàng không còn cảm xúc cũng không, những vẩn thơ bỏ lửng còn tâm hồn thì vẫn giá băng. 
Những lá bàng mang tình thơ cậu học trò bay theo gió, bay về nơi nào đó xa lắm rồi cũng tan thành cát bụi. Bởi vì em đâu có thích lá bàng, em không phải là người cho những vẫn thơ và trái tim em không dành cho những tâm hồn đa cảm.
Chiếc lá bàng cuối cùng của mùa thu khi đông đã chớm.
Lang thang trên những con đường chớm đông, gió lạnh khiến tâm tồn cũng lạnh, bất chợt gặp một chiếc lá bàng khô, chiếc lá vàng nhè nhẹ từ trên cao bay xuống, cậu học trò vươn tay cầm lấy. Thu đi rồi vẫn để lại lá khô, đông đâu bao giờ mang đi hết những chiếc lá thơ tình. Cậu học trò cười trong gió. cầm chiếc lá vàng thoáng chút vu vơ.
Tôi gởi cho em chiếc lá vàng
Tình tôi theo gió tựa thu sang
Đông về vẫn giữ hồn thơ đó
Để tình vẫn giữ mãi bên nàng.

kt_anghia

Behind The Web

Something