Công việc, học tập và đủ thứ chuyện trên đời khiến tôi bù đầu. Không còn những buổi chiều đạp xe trên phố, cũng chẳng còn những đêm lang thang. Tôi như vô tình trước những đổi thay, vô tình với chính bản thân mình. Tôi sống như một cái máy, tôi gác lại hết những đam mê, chuyện tình cảm đối với tôi như một trò chơi xa xỉ. Nhiều lúc chợt giật mình như tỉnh dậy sau một cơn mê, tôi muốn tìm lại, tôi muốn tôi phải là chính tôi.
Gấp laptop, dọn dẹp lại căn phòng bừa bộn toàn giấy và màu, pha một ly cà phê sữa và ngồi ở khung cửa sổ nhìn ngắm phố phường. Nhấp ngụm cà phê mà lòng vui lạ, tất cả nhẹ nhàng đến hạnh phúc, một hạnh phúc bị lãng quên, và nay tôi đã tìm lại nó, thật giản đơn
một tách cà phê để tìm dư vị mới.
Nắng đã lên cao và đường phố bắt đầu đông đúc, vài chú chim chuyền cành líu lo cho một buổi sáng ấm áp. Tôi ngồi và khẽ hát vu vơ “ một ngày vui tươi ngập trong tiếng ca… một ngày bình mình chân hòa khắp thế gian….” Khẽ cười và nhảy khỏi ô cửa sổ quen thuộc.
Phóng xe ra khỏi nhà, miệng vẫn nghêu ngao hát. Tôi sẽ dành trọn ngày hôm nay cho một cái gì đó mới mẻ. Tôi đạp xe qua những cung đường quen thuộc, nhưng hôm nay đã có gì đó thật sự mới mẻ, trời đã vào thu, bầu trời trong vắt và gió miên man trên da thịt se se lạnh. Một vài cây bàng đang thay lá, những chiếc lá xào xạc còn sót lại của trận mưa phất phất đêm qua. Bất chợt cảm giác thấy mình vô tâm quá, thu đã đến bên khung cửa sổ tự lúc nào, vậy mà giờ mới thấy. Thu về bất chợt.
sáng thu về bất chợt.
Vừa đạp xe, vừa nghĩ lại mình, có phải mình quá vô tâm hay mình đang chạy trốn một cái gì đó vô hình. Cuộc sống vốn tươi đẹp vậy mà, màn hình máy tính và những bức tranh sẽ là gì nếu cuộc sống cứ mãi quẩn quanh trong căn phòng chật hẹp. Cuộc sống tuy bon chen, xô bồ nhưng cũng có nhiều thứ rất nhẹ nhàng và đẹp đẽ, đẹp như một buổi sáng thu bất chợt.
Tôi ghé qua tiệm tạp hóa, mua một gói cà phê nhỏ, một hộp sữa, một quyển sổ và một cây bút. Trời nắng lên cao trong vắt, sáng thu nhẹ nhàng như mơ cho một ngày đầy ắp niềm vui. Hôm nay tôi sẽ là chính tôi. Hôm nay tôi sẽ sống cho những cảm xúc chân thực. Những khi thả hồn phiêu lãng bên cây cọ chỉ phù hợp cho những mảng màu, còn cuộc sống phải được vẽ bằng mắt, bằng tâm hồn.
Căn phòng hôm nay khác lạ, sạch sẽ và gọn gang, sáng bừng lên một sức sống tươi mới. thoáng đâu đây là một nụ cười, nụ cười của một sáng thu bất chợt.
kt_anghia