Cảm xúc tháng tư!
Đà Nẵng,
tháng tư mơ màng với những giấc mơ trưa thèm khát gió, cái nóng miên man theo
từng nhịp thở cuối xuân, cái nóng khiến bước chân ai chếnh choáng và suy tư mơ
hồ. Đôi lúc ngồi thẫn thờ chờ một cơn gió mát, đôi lúc lại khát khao mưa xoa
dịu đêm hè.
Tháng tư,
chợt nhớ đến kí ức phố núi bên chậu loa kèn trắng tinh khôi hay cánh hoa gạo đỏ
rực rớt bên thềm nhà. Và ai đó đang thở dài ngắm thành phố lung linh ngày có
gió, ngắm con nước xô bờ của đoạn suy nghĩ mênh mang. Và có ai hay hạ đang
chào, mùa kí ức một người đó ào ạt như cơn gió ru đêm.
Tháng tư,
nghe ngân nga tiếng đàn ai vọng lại từ góc phố nhỏ làm bừng tỉnh giấc ngủ vùi
ban trưa. Đôi khi, đâu đó lại là tiếng sao vi vu giữa không gian tĩnh lặng, êm
đềm như khúc tình ca.
Tháng tư,
bỗng nhớ như giấc mơ muồng hoàng yến mùa nào, gợi lên trong tâm tư mối tình đâu
chưa nhạt. Mùa hôn lên mái tóc cánh giáng hương màu vàng nhạt, tình hôn lên đôi
môi nụ cười năm tháng.
Tháng tư, đôi dòng văn viết dở và câu thơ không đề, thơ như ai oán gọi tâm hồn tìm về kí ức, còn văn như mơn trớn suy nghĩ bất chợt như vô cảm.
Mỗi một mùa, mỗi một kỉ niệm. Dòng thời gian chùng chình trôi như con sông nhỏ, không cho bất kì ai chậm chân để rồi ngồi ôm quá khứ mà ca than. Và rồi, cảm xúc rối tung lên, muốn chạy trốn và xin tháng tư khoan dung cho một nhạc lạc dòng…
Kt anghia
dn7.4.2013